Trang chủĐức Giáo HoàngGiáo hội vn Tin tứcƠn gọiTrở về nhàKinh ThánhGiáo lýCầu nguyệnHình ảnhYoutubeVề chúng tôi
vào khoảng thời hạn không nhiều, từng nào tin bi thảm cứ ập đến. Nỗi bi quan cứ như ôm chầm lấy dòng phận người hữu hạn.
Ngàyqua ngày lại tới, tin buồn phụ vương Cố Micae Nguyễn Hữu Phú về nhà thân phụ chưa nguôithì lại là cha Giuse Hoàng Văn Bính, rồi lại đến phụ vương giáo khả kính Giuse TrầnNgọc Thao.
Bạn đang xem: Từng người tình bỏ ta đi
ChaGiuse Hoàng Văn Bính ra đi ở loại tuổi còn vô cùng trẻ, ở chiếc tuổi cơ mà con bạn còndệt bao mộng ước.
Rồiđâu kia ở giáo phận miền Tây sông nước cũng ôm trong lòng mình đầy đủ nỗi bi quan aioán. Sự ra đi của 2 chủng sinh tuổi còn thừa trẻ sẽ để lại trong tâm địa của giađình, của bè bạn, của những vị công ty Chăn nỗi yêu đương niềm nhớ vô hạn. Cái lệ nhưđã không hề vì không hề nước mắt nhằm khóc người thân.
ChaCố Giuse Lê Hoàng Thụy mẫu Đaminh cũng vừa về nhà phụ thân sáng sớm ngày hôm nay.Cha ra đi sau 6 tháng lâu năm bị cơn ung thư quấy rầy và hành hạ như phụ vương Giuse Hoàng Văn Bính.
Đaugì ra đi còn đỡ chứ ung thư thì ai nào đó đang sở hữu sẽ ngấm từng cơn đau hành hạ.Thân mẫu yêu quý của tôi cũng đã tiếp nhận những đợt đau để rồi đa số ngày cuốiđời đề nghị chích thuốc bớt đau để đợt đau lặng xuóng. Gia sản cứ lỏng lẻo ra đi vớicăn bệnh ung thư của người bà bầu hiền yêu thương dấu.
Nhưcố nhạc sĩ họ Trịnh nai lưng tình : Từng fan tình vứt ta đi giống như các dòng sông nhỏ!
Đúngnhư vậy. Trong mẫu thân phận làm cho người mỏng manh manh, mỗi người bọn họ đã đôi lầntận ánh mắt và thấy bạn thân của bản thân trút tương đối thở ở đầu cuối để về với NguồnCội. Từng "người tình" cùng chung lời khấn dòng quăng quật ta ra đi như nhữngdòng sông nhỏ.
Phậncon người không thể nào kiêng khỏi mẫu chết, tránh khỏi sự sinh tử biệt ly. Ngườinay còn cười đó tuy vậy mai không biết sẽ ra sao. Nụ cười, góc nhìn và cả tấm lòngnhân hậu của các người đon đả sẽ không lúc nào còn thấy nữa. Họ ra đi đểtrở về chỗ họ xuất phát bởi lẽ vì thân tro những vết bụi cũng về bên với vết mờ do bụi tro.
Nỗibuồn càng ngấm khi những người thân của bọn họ ra đi thân cơn đại dịch bùngphát.
Chaxứ thánh địa Mằng Lăng share : "Bữa kia mình vẫn muốn ra dự Lễ táng củaCha Bính nhưng cha Quản phân tử nói giảm bớt nên mình ở nhà cầu nguyện. Mến ngườianh em trẻ em lắm chứ !".
Vâng! không chỉ mình phụ vương Thái Mằng Lăng thương mà lại ai nào đó hơn một lần chạm chán gỡ,tiếp xúc cũng cần thiết nào ko thương phụ vương Giuse nhất là khi nhìn thấy ChaGiuse khổ cực trong cơn trọng bệnh.
Hìnhảnh ở đầu cuối khi dòng thang máy của Trung trung khu Hỏa Táng Bình Hưng Hòa gửi ChaCố Giuse vào lò hỏa táng sẽ tạo nên những ai sát gũi cha càng thêm nhức thắt khicuộc tiễn đưa quá vội vàng. Hay thì nghi tiết tiễn biệt lần cuối tương tự như nhữnglời kinh nguyện hay phân tách sẽ cùng nén mùi hương từ biệt bạn quá cố. Thế nhưng rồiCha Giuse lặng lẽ âm thầm đi vào cột lửa để cột lửa thiêu đốt phụ vương và dâng thân phụ lên ThiênChúa của lễ toàn thiêu tuyệt vời nhất đó là cả bé người, thể xác và đều gì Chađã nhằm lại mang đến bao người thân trong gia đình thương.
Sâulắng, lặng lẽ âm thầm và đơn độc như đè nén trên vai những người dân thân có fan nhà rađi mãi mãi. Thân cơn đại dịch này, sự ngưng trệ càng lắng hẳn để rồi ta có cơ hộiđể quan sát lại phận người.
Phậncủa con người là thế. Như tôi thường hay chia sẻ với đông đảo người không còn xa lạ vớicâu Thánh Vịnh "mạnh giỏi chăng là được tám mươi". Những thời buổi này làmgì bao gồm mà rất có thể tám mươi. Con tín đồ ra đi rất nhanh và khôn cùng vội nếu như vướng cần convirus tai quái ác hoặc như nhanh với vội như phụ thân Giuse Bính và cha Giuse Thụy.
Từngngười tình vứt ta đi ! Đúng vì vậy vì như quý phụ vương Giuse, phụ vương Micae là hầu như người"tình" với chúng ta trong nghĩa hiệp thông với mái ấm gia đình như là giađình của Hội Thánh. Hơn thế nữa nữa, trong lời khấn dòng, anh em là bằng hữu thật sự cùng nhau trong loại huyết thống của Thánh TổPhụ.
Phậnngười là như thế đó ! Ngày từng ngày ta đưa tiễn những người thân của bọn họ vềnơi cuối trời trong nỗi nhớ niềm thương. đều lần tống biệt đó như nói nhớ bảnthân của từng người bọn họ về giới hạn của con fan trong bệnh tật,trong tuổitác.
Vớitôi, phần đông lần ra đi của những người đi trước phần nào nói nhớ dòng phận ngườimong manh của mình. Chỉ cầ một cơn gió thoảng nhưng mà thôi thì địa điểm nó mọc cũng chẳngcòn mang vết tích.
Chỉmới hôm qua, thủ thỉ với một trẻ, trẻ nói về chuyện phụ vương Chánh Xứ. Cha Chánh Xứnăng nổ nhằm rồi chỉ cách quỹ của Xứ là 50 triệu nhưng phụ vương đã di chuyển được số tiềnước tính trên trăm tỷ để xây Thánh Điện. Khi thánh địa vừa trả tất chưa kịpkhánh thành thì phụ thân Xứ coi như kiệt sức. Giờ nằm trên giường bệnh hướng về ngôiThánh Đường mà mình đã lao công kiệt mức độ đức ra xây.
Cònnhiều cùng nhiều câu chuyện khác nữa để kể nhớ mang đến ta về phận người.
"Cònthấy gì sáng sủa mai trên đây thôi ta còn các bạn bèGiọtrượu làm sao mãi cay chua trong tình vẫn u mêTừmột ngày tình ta như núi rừng cúi đầuÔitiếng bi ai rơi đềuNhìnlại bản thân đời sẽ xanh rêu".
Thậtđúng như vậy. Ngày ngày qua không còn, ngày bây giờ đang sống với ngày mai sẽkhông biết. Mặc dù vậy rồi khi nhìn qua nhìn lại thì tóc tôi đã "muối nhiềuhơn tiêu" cùng đời mình đã và đang xanh rêu.
Vớidòng tâm tư nguyện vọng như vậy, thắp nén hương lòng yêu đương nhớ bằng hữu và cũng lòng dặnlòng ngày hằng ngày mình hãy sống đẹp nhất như ngày lúc này là ngày sau cuối củacuộc đời. Và chưa dừng lại ở đó nữa, hãy sống, hãy yêu thương nhau như chưa yêu lần nào, hãy traocho nhau chổ chính giữa tư ngọt ngào vì lỡ tương lai duyên ta muộn màng khi ta nằm bất động như phụ thân cố Giuse Lê Hoàng Thụythì ta cũng không có gì được yêu ai nữa.