Giới thiệu phim
Một bộ phim được liệt vào danh sách hại não kinh điển. Shutter Island mang đến cho người xem một trải nghiệm vừa rùng rợn ly kỳ với những tình tiết bí hiểm, vừa không khỏi cảm động trước cuộc đời bi thảm của nhân vật chính.
Bạn đang xem: Nội dung phim đảo kinh hoàng
Shutter Island đồng thời là một trong số những tác phẩm đã góp phần củng cố vị thế của Leonardo Dicaprio giữa vô vàn các sao nam Hollywood. Ngoài ra thì đây cũng là lần hợp tác thứ hai của cặp bài trùng Leonardo và vị đạo diễn huyền thoại Martin Scorsese.
Leo hóa thân vào Teddy Daniels, một thám tử cùng người đồng nghiệp mới Chuck Aule (Mark Ruffalo) được giao nhiệm vụ đến đảo Shutter, một nơi chuyên điều trị các bệnh nhân tâm thần nguy hiểm để điều tra về một vụ mất tích bí ẩn. Một bệnh nhân nữ đã biến mất khỏi phòng giam mà không để lại dấu vết gì cả.
Tại đây, Teddy và Chuck đã nhận được sự hỗ trợ của bác sĩ Cawley (Ben Kingsley), giám đốc của bệnh viện tâm thần Ashecliffe. Dần dần, Teddy Daniels cho thấy mục đích thực sự của anh khi tới đảo Shutter không phải để chỉ điều tra vụ mất tích.
Teddy tin rằng bệnh viện Ashecliffe đang tiến hành những cuộc thí nghiệm tâm thần trên con người nhằm tạo ra những “cỗ máy giết người” vô cảm và tàn ác để phục vụ mục đích chính trị cho chính quyền Hoa Kỳ. Nhưng rồi anh nhận ra chính mình đang bị mắc bẫy trên đảo Shutter ma mị và bị cách biệt hẳn với thế giới.
Lối thoát duy nhất là bến cảng nhưng đã bị lính canh của bệnh viện canh gác rất cẩn mật. Càng thu thập thông tin, Daniels càng cảm thấy rối trí. Đã vậy Teddy còn thường xuyên bị những cơn ác mộng về vụ thảm sát ở trại tập trung của Đức Quốc Xã và cái chết của người vợ yêu quý (Michelle Williams).
Xem thêm: Top 11 Cách Chụp Ảnh Che Mặt Chất Ngất, 50 Hình Ảnh Girl Che Mặt Cute, Đẹp Chất Ngất
Giữa muôn trùng cạm bẫy, liệu Teddy có thể thoát thân và bóc trần sự thật về Đảo Kinh Hoàng ?

Lời giải thích bên trên khá cặn kẽ và khớp với những tình tiết diễn ra trong phim. Mình cũng nghĩ là Ted bị điên thật cho nó đỡ…hại não.
Mình xem Shutter Island cũng đã vài năm rồi và chỉ xem có đúng một lần. Thực sự là vào thời điểm đó mình thấy không ấn tượng lắm về bộ phim này bởi bối cảnh phim quá u ám và nhớp nháp, nội dung khá dài dòng, lời thoại dễ gây buồn ngủ, ngoại trừ đoạn cuối phim ra thì không mấy đặc sắc.
Đến gần đây đọc review và xem qua thì thấy mới thấy phim cũng tương đối hay. Phim sở hữu nhiều tình tiết lặt vặt đến mức nếu bạn không tập trung thì chả mấy mà chán. Nhưng nếu chịu khó để ý hoặc thậm chí là ghi chú lại thì sẽ thấy rất hào hứng.
Trên đây là một vài dòng cảm nhận của mình về Shutter Island, một tác phẩm hại não theo một cách rất “bình dị” : không mang đậm màu sắc giả tưởng như Interstellar hay Mr Nobody, cũng không cầu kỳ trong cách dẫn truyện như Memento hay The Prestige.
Thứ mà Shutter Island có là những mảnh ghép nhỏ xíu được rải rác ở khắp nơi trong suốt chiều dài phim, một thách thức thực sự với những tâm hồn thiếu nhẫn nại như mình.
Nếu bạn cảm thấy bộ phim này thú vị, hãy cho mình biết suy nghĩ của bàn bằng cách comment xuống bên dưới, đừng quên chia sẻ bài viết để ủng hộ tác giả. Bên cạnh đó thì bạn cũng cần ghé thăm blog này thường xuyên hơn để cập nhật thêm nhiều tác phẩm điện ảnh thú vị khác nhé.