có lần tôi nghĩ bản thân là người hero chinh phục dũng cảm, nhân đức. Đây là tại sao tại sao tôi đã sai.
Ảnh của Pawel Janiak trên Unsplash
Tôi nhận thấy rằng tôi thực sự là người xấu. Tôi là kẻ phản diện, quân thù không nhóm trời chung, kẻ phá hoại, kẻ làm phản diện trong mẩu chuyện cuộc đời của chính mình. Tôi đã tự hủy hoại bạn dạng thân mình đều lúc gần như nơi, bị tấn công đập với bị chặt chém và từ bỏ thiêu cho tới khi khung người tôi trở thành một lớp vỏ đầy sẹo của chính bản thân mình trước đây, ngăn trở mọi hoài bão của tôi, phá vỡ gần như ước mơ của tôi, đánh cắp tất cả thời gian và năng lượng của tôi, khước từ mọi thời cơ của tôi trên một mối quan hệ chân chính, phá hủy sức khỏe mạnh của tôi bởi nhiều chất độc khác nhau, có tác dụng tan nát trái tim của rất nhiều người thân mật của tôi, xa lánh tất cả tình yêu và tình cảm, cùng quay lưng lại cùng với Chúa. Tôi là một sinh vật của những cái bóng đang quá thân quen với âu sầu và sinh sống trong trạng thái âu sầu mà thú vui và hạnh phúc, cho dù tôi có thể đạt được chút ít, cảm thấy sai lầm và không tự nhiên và thoải mái và không được đáp ứng. Tôi đã căn vặn mình từ vào ra ngoài, chiếu bóng tối của tiềm thức lên trái đất xung quanh. Tôi sinh sống trong địa ngục.Bạn sẽ xem: đưa thân phụ của nhân thứ phản diện ra ngoài
Khi tôi còn là 1 trong đứa trẻ, tôi luôn luôn sợ hãi, luôn luôn thấp thỏm và điều đó làm cho thay giới dường như rộng lớn, tồi tệ với đáng sợ. Nỗi lúng túng này đã được lọc vào trí tưởng tượng kếch xù của tôi, và tôi đã ở lại và đùa trong thế giới sáng tạo của chính bản thân mình hàng giờ đồng hồ liền. Ở đây, trong những thế giới ảo tưởng này, tôi là 1 trong những nhà độc tài hiền đức luôn đối xử cùng với thần dân của mình một giải pháp tôn trọng với công bằng. Tôi luôn luôn có, ngay cả khi còn hết sức trẻ, một ý thức mạnh bạo về công lý. Mẫu xấu nên bị trừng phạt, cái xuất sắc nên được tán dương và ngay cả khi phải hy sinh một vài ba lần trên phố đi, thì kết quả chung là hạnh phúc. Tôi thậm chí còn còn nhớ một trong những sáng chế tạo ra hư cấu đầu tiên của tôi tự một mẩu chuyện mà tôi vẫn viết. Tôi đã kết hợp một khái niệm gọi là con đường của Anh hùng. Về cơ bạn dạng nó là 1 trong những đường hầm lửa. Vì, trong trái đất này, các nhân vật có thể bất tử, khi họ stress với thế giới, họ gồm thể nỗ lực đi qua con đường hầm này và đến nhân loại bên kia. Đó là bài kiểm tra cuối cùng. Ví như những việc làm của họ được đo lường, chúng ta được trao quyền vào thiên đường. Ví như họ không có tác dụng vậy, họ đã trở nên nhấn chìm ngập trong biển lửa. Chắc hẳn rằng hơi tàn khốc một chút, cơ mà tôi cũng rất thích đóng phim truyền hình.
Bạn đang xem: Đưa cha của nhân vật phản diện ra ngoài
Tôi ngưỡng mộ ý tưởng về anh hùng. Lúc tôi thường xuyên viết truyện khi to lên, tôi càng ngày thích trách nhiệm đặt những nhân đồ vào phần đông tình huống nguy hiểm và tận mắt chứng kiến họ chiến thắng. Nếu tất cả điều nào đấy tôi lo ngại trong thế giới đang thức giấc, tôi sẽ tạo nên lại kịch bạn dạng trong quả đât những giấc mơ của mình, nâng nó lên mười khía, sau đó tạo ra một bạn có toàn bộ những sệt điểm quan trọng để xử lý trường hợp đó theo cách mà tôi không bao giờ có thể làm được. Tôi ban tặng cho chúng ta sức mạnh, lòng dũng cảm, kỹ năng phục hồi cùng danh dự. Bọn họ là phiên phiên bản lý tưởng hóa của thiết yếu tôi. Tất nhiên có lốt vết của tôi trong đó, tuy vậy chỉ là. Tôi luôn thấy mình yếu đuối và yếu nhát, bỏ mặc tính biện pháp trượng phu, hung thần mà tôi đã trình diễn với rứa giới.
Tôi khoảng chừng mười sáu tuổi lúc bệnh tinh thần của tôi biểu lộ đầy đầy đủ và cuộc sống của tôi như tôi biết nó đã sụp đổ. Tôi là đứa trẻ mạnh dạn mẽ, cứng cỏi độc nhất vô nhị ở trường cùng tôi đang trúng tuyển chọn Harvard. Bây giờ chân tôi như thạch lúc tôi phi vào lớp học vào đầu ngày với tôi sẽ gục xuống giường từng ngày sau giờ học trong một vũng nước mắt. Tôi là lớp vỏ của một phái mạnh trai trẻ mạnh mẽ mà tôi từng biết, ngay khi tôi bắt đầu bước vào cuộc sống thường ngày của riêng rẽ mình, và trút bỏ một số nỗi lo lắng và không yên tâm trong quá khứ.
Trầm cảm, băn khoăn lo lắng và sử dụng chất kích thích đang thống trị cuộc sống của tôi. Tôi sẽ có xu thế tự ái cùng ích kỷ và việc phải chiến đấu với những vụ việc này chỉ khiến tôi trở nên triệu tập hơn vào phiên bản thân. Áp lực liên tục để triển khai và hoạt động như một nhỏ người thông thường khiến tôi mệt mỏi, kích rượu cồn và giận dữ hơn tôi rất có thể nói. Hầu hết sự khó chịu này tập trung vào phía bên trong và tôi trở nên tân tiến sự tởm tởm bản thân bản thân khi đều thứ càng trở ngại hơn. Tôi ko thể bảo trì việc đi học, đi làm việc hay những mối quan liêu hệ, hoặc thậm chí nhiều khi đi rửa mặt trong một tuần và điều này tạo nên một sự kinh tởm dữ dội đối với những gì tôi xem như là sự bất lực thảm sợ hãi của mình. Mọi bạn khác đang quản lý, nguyên nhân tôi không? Mọi fan khác đều có thể sống, vì sao tôi lại không thể? một vài thanh niên bị náo loạn trí tuệ và trở ngại nhất tự thời trung học của tôi đã thành lập mái ấm gia đình và bắt đầu sự nghiệp đầy hứa hẹn và tôi đang uống rượu với tự giảm cổ mình trong phòng để ngủ của cha mẹ tôi.
Nạn nhân hóa đóng góp một vai trò quan trọng. "Tội nghiệp cho tôi" là một điệp khúc phổ biến, hoặc "tại sao lại là tôi?" Đó chưa phải lỗi của tôi. Tôi đa bị ôm. Vì sao tôi lại bé như vậy, trong khi một phần trong tôi cảm thấy rất khỏe? Sự cọ xát thân bên mạnh mẽ của tôi và mặt cảm thấy rất mệt mỏi và không có tác dụng đốt cháy tôi bên phía trong và sát như khiến cho tôi phân phát điên. Nó y hệt như có hai mặt của tớ đang chiến tranh với nhau với họ luôn chiến đấu đến thuyệt vọng và tôi bị bỏ lại chính xác nơi tôi bắt đầu, căn phòng ngủ tối, nhuốm máu trong đơn vị của bố mẹ tôi.
Và tôi giận Chúa vày đã tạo thành một ráng giới hệt như một cái máy xay thịt hung ác, gian ác và độc đoán như vậy. Tôi phân phát điên vày mọi tín đồ được cho là yêu cầu kính sợ hãi Chúa Giê-xu đã hy sinh chính mình trên thập từ giá vị mọi phạm tội của nhân loại. Con tín đồ chết đi những chiếc chết ghê rợn, tởm hoàng từng ngày. Mừng đón đến cùng với cuộc sống, Chúa Giêsu. Phân phối đó, tiềm năng bị tiêu tốn lãng phí thực sự bị tổn thương. Chúa ơi, chúng ta đã mang lại tôi quá nhiều món quà cùng tôi bắt buộc sử dụng bất kỳ món xoàn nào. Điểm là gì? Tôi đang hành động trong một trò hề vũ trụ?
Lẽ ra tôi đề xuất tức giận với bao gồm mình, cùng tôi đã như vậy. Tuy nhiên hãy nhằm tôi làm cho rõ. Lẽ ra, tôi nên có cái nhìn cụ thể hơn, mang ý nghĩa xây dựng hơn về bản thân và điều gì đã địa chỉ hành vi của tôi, với tôi đáng ra phải thực hiện những nỗ lực chân thành để chuyển đổi những khuôn chủng loại không xuất sắc của mình. Cơ mà tôi đang không. Lý do không? do em sợ béo lên sẽ mất đi những người mình yêu thương? Đúng. Bởi vì tôi sợ phần lớn kỳ vọng và đảm trách những nhiệm vụ mới? Đúng. Bởi vì tôi hại phải tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh với phần lớn con bạn khác để có được đều nguồn lực cần thiết cho sự tồn tại? Đúng. Chính vì một phương pháp gian trá như thế nào đó, tôi đã dễ chịu và thoải mái với nỗi đau với sự khổ sở của mình và nghĩ rằng mình đáng bị trừng phạt? Đúng. Nhưng cũng đều có thể, tôi chỉ là một nhân vật dụng phản diện bị tiêu diệt tiệt.
Xem thêm: Tay Cầm Chơi Game Mobile " Giá Tốt Tháng 10, 2021, Tay Cầm Chơi Game Mobile Giá Tốt Tháng 10, 2021
Tôi logic và điều đó đã khiến cho tôi trở đề nghị lười biếng. Tôi đã áp dụng trí thông minh của mình để bù đắp cho việc thiếu chín chắn trong cảm giác của mình. Tôi đã sử dụng sự thông minh, xảo quyệt cùng sự quyến rũ của bản thân mình để thao túng tín đồ khác. Khi tôi còn nghỉ ngơi trường học hoặc địa điểm làm việc, tôi thường xuyên tung tin đồn ác ý và khiến mọi tín đồ chống lại nhau, tất cả đều trông giống như một con trai trai tốt và được mọi fan chú ý. Tôi đã hành vi như thiết yếu Satan, đậu trên vai bạn, nói chuyện với bạn.
Tôi không nghĩ về người khác lại xuyên. Tôi nghĩ về về phiên bản thân mình thứ nhất và luôn luôn luôn. Tôi suy xét người không giống khi tôi nhận thấy họ, nhưng mà nó hệt như tôi thiếu thốn sự vĩnh viễn của đối tượng. Giả dụ tôi không bắt gặp bạn, thì về cơ bản bạn không tồn tại.
Tôi là một trong người vô cùng tức giận với hay báo thù. Tôi không có lý vày gì để trả thù hầu hết ngày này, mà lại nhiều thời gian trước nếu bạn nỗ lực làm thương tổn tôi, hoặc nếu tôi thậm chí nhầm tưởng rằng các bạn đã cố gắng làm tổn thương tôi, tôi sẽ cho chính mình cả nhì thùng bằng lời nói hung ác khiến các bạn quay cuồng. Tôi không thể đánh nhau. Cuộc chiến cuối cùng cơ mà tôi thâm nhập là trong học tập kỳ đầu tiên và duy nhất của tôi tại UMASS Amherst với tôi đang suýt giết bị tiêu diệt gã đó. Phải mất hai bạn để tôi thoát ra khỏi anh ta, và rồi chỉ vày tôi buông tay. Tôi đã không lúc nào tham gia vào một trận chiến nào khác. Tôi hoàn toàn có thể giết ai đó. Mặc dù sao thì tôi cũng già rồi. Tôi 35. Tôi stress vì mọi kẻ khó tính nhảm nhí.
Nhưng đấy là những phẩm chất tiêu cực của tôi. Chúng ta thực sự không phải là nguyên nhân tôi là nhân vật dụng phản diện. Tôi cũng có tương đối nhiều phẩm chất tích cực. Tôi kế hoạch sự, tôi thân thiện, tôi là 1 trong người xuất sắc trò chuyện, tôi hiếu kỳ về mọi tín đồ và tôi mong muốn nghe câu chuyện và ước mơ của họ, tôi rất có thể hài hước, tôi đam mê, tôi lý tưởng, tôi suy xét động vật với môi trường, tôi kiên cường, tôi là người sinh tồn và tôi rất có thể chịu đựng nhiều trở ngại hơn ngẫu nhiên ai chúng ta có thể gặp.
Không, tôi là nhân vật dụng phản diện trong mẩu chuyện của mình cũng chính vì tôi không tin tưởng vào bản thân mình. Tôi hoài nghi vào mẩu truyện của tôi. Mà chúng ta có thể đọc ở đây ! Tôi hoài nghi rằng tôi xứng đáng có mặt ở đây, bên trên trái đất này, hít thở cùng một khoảng không gian như bao người khác. Về cơ bạn dạng tôi đối lập với sự tồn trên của chủ yếu mình.